Trước hết xin các bạn đừng chấp nếu thực sự các bạn không bồng bềnh chơi
vơi. Tôi chỉ tập tọe làm thơ tình nên chắc không thể hài lòng các bạn xin được
lượng thứ cho và rất mong tâm hồn bạn nào đồng cảm hãy cùng hòa với tôi khúc
tình ca mơ ảo bồng bênh này. Xin cảm phiền và đa tạ!
ẢO MƠ…
Tặng những tâm hồn
đang bồng bềnh, chơi vơi
trên làng Ảo bến Mơ
Mình đến
bên nhau dù chưa hề gặp mặt,
Giữa bồng
bềnh làng Ảo, bến Mơ,
Hẹn cùng nhau:
“…Chín đợi, mười chờ…”,
Có lẽ chỉ Mình
+ Ta nhận biết.
Giả sử có
ông trời thứ thiệt,
Ai dám vô
tư trao gửi tấm lòng,
Dù biết rằng
có một sợi chỉ hồng
Khâu vá lại
những mảnh đời dang dở...
Ngồi xa
nhau cùng tâm tình cởi mở,
Xúc cảm
trào dâng bao khát vọng vô hình,
Rồi thầm gọi
nhau lưu luyến: Ta Mình,
Gửi những vần
thơ qua nhịp cầu vọng ảo,
Để quên dần
những đớn đau, phiền não,
Để được gọi
nhau trong những giấc mơ đêm…
Và một
ngày mai ta lặng lẽ đi tìm,
Trong ảo vọng
những điều thiêng liêng nhất.
Biết đâu
đó sẽ trở thành sự thật,
Ta với Mình
cùng cập bến sông Mơ,
Xây tổ ấm mong
manh trong hoài vọng, mong chờ,
Một túp lều
xinh giữa hoang sơ, du mục.
Cảm ơn
Mình đã cho Ta cảm xúc,
Trở lại tuổi
xuân sôi nổi, vụng về,
Chắt lọc vần
thơ từ trong ký ức
Thành men
nồng rạo rực, say mê…
NGƯỜI ĐẤT TỔ HOANG SƠ - TNT
Thưa các bạn !
Ở độ
tuổi thu nhưng cái nồng nàn khi mùa xuân trở lại cứ níu kéo và quấy rầy con tim
ta đến lạ. Tập tọe đi gõ cửa “Nàng Thơ” với hy vọng sẽ được thu nhận làm chàng
rể “Làng Thơ” để tâm hồn được tịnh tu tiềm thức, nào ngờ khi cửa mới hé ra thôi,
con tim ta lại đập dập dồn, rạo rực. Chẳng hiểu vì sao những “con chữ” tự nó nhảy
ra ôm chặt, mơn man, giằng xé, nhảy nhót và khêu gợi làm cho mười ngón tay ta cứ
gõ lên bàn phím theo một tiết tấu chưa có tên trong danh bạ âm nhạc truyền thống
dân gian. Thế rồi những câu thơ, ý nhạc lộ dần ra. Nào nó có tội tình gì mà con
tim ta nổi loạn? Có lẽ ta phải khóa chặt tim lại thôi để không làm ảnh hưởng đến
“trật tự an ninh tình tang” vốn rất khe khắt và niêm luật của làng mình. Khi bị
khóa, cái con tim nó gào thét dữ dội quá, Hay là ta ru nó bằng khúc ca dao kiểu
mới thời đại @ : “TIM ƠI !”.
Mời
các bạn cùng nghe và xem liệu nó có chịu ngủ yên không. Xin chân thành cảm tạ
và ghi nhận những lời phán xử của các bạn.
CA DAO @ 02
Tim ơi !
THÂN KÍNH TẶNG NT…
Ta đành khóa chặt tim thôi,
Bằng lòng với cảnh: nương đồi, tịnh
tu.
Tim ơi! giáng chịu cầm tù,
Đời mình đến độ tuổi thu mất rồi.
Bâng khuâng, rạo rực, chơi vơi
Chòng chành, chạng vạng, bồi hồi,
ích chi?
Đừng nghe những chuyện thầm thì
Thanh tâm, tĩnh trí, ngủ khì, khỏe
re.
Đêm đông gió Bấc tràn về,
Chén rượu tắc kè chảy lửa vào tim,
Làm sao có thể im lìm,
Choàng dậy lục tìm chìa khóa để
đâu... ?
TNT – Thuốc nổ chưa có
ngòi
BẾN ĐÒ
XIÊN
Nếu về quê
em, anh qua bến đò Xiên.
Bởi doi cát ngầm đi ngang mắc cạn.
Mùa heo may đôi bờ đều vắng lặng.
Phải đợi, phải chờ… đừng ngại nghe anh!
Bởi doi cát ngầm đi ngang mắc cạn.
Mùa heo may đôi bờ đều vắng lặng.
Phải đợi, phải chờ… đừng ngại nghe anh!
Phía thượng nguồn, sau rặng lau xanh,
Những nếp nhà sàn sát chân bờ lở.
Làng Vạn Núi bao đời nay vẫn ở
Bên bến đò Xiên nhưng lòng thẳng, dạ hiền.
Về một lần nhớ mãi bến đò Xiên…
“BẾN XUÂN” - LÃNG KHÚC CẢM
(Cảm nhận về bản tình ca lãng mạn
của cố nhạc sĩ Văn Cao)
Chiến sĩ Nghệ sĩ: Ngô Toàn Thắng
Nắng dệt hanh vàng xuống mái tranh.
Bờ cây nhuộm sắc nước trong lành.
Con thuyền ngả bóng trên hồ biếc.
Khóm trúc nghiêng hình dưới sóng
xanh.
Khúc nhạc du dương hồn thế thái.
Lời ca thổn thức phách nhân tình.
“Bến Xuân” lãng khúc còn vang mãi,
Để kiếp phong trần đỡ mỏng manh.
Thời
còn bé tí ti chúng ta vẫn gọi bạn gái của mình là: “Cái…” xem ra có vẻ ngây
thơ, thân thương nhưng cũng định hình một thiên chức sau này Cái Ấy sẽ làm mẹ
chăng? Tôi không gọi như vậy với các bạn gái của mình, nghe nó yếu ớt và ngồ ngộ
thế nào ấy. Nhưng riêng “Cái Chữ” thì
tôi quen nó từ lúc mới lên ba và cho
đến bây giờ đã ngoại Lục Tuần tôi vẫn thấy “Cái
Chữ” nó gần gũi và thân thương đến lạ; thậm trí còn rất trẻ trung, tí tởn,
đài các, kiêu kỳ… Những lúc cô đơn tôi gọi mãi chắng ai trả lời nhưng riêng “Cái Chữ” thì gọi lúc nào cũng có mặt
ngay. Không biết các bạn nghĩ thế nào, còn với tôi “Cái Chữ” là người bạn thủy chung và gần gũi nhất.
Bởi
vậy tôi mới làm một khúc ca dao hiện đại (@) để tôn vinh người tình chung thủy
tuyệt vời của tôi. Mời các bạn cùng thưởng ngoạn và phán xét nhé !
Xin
bộc bạch thô thiển, thật thà và chân thành cảm tạ !
CA DAO KIỂU (@)
Thân tặng tất cả người thân của: “Cái Chữ”
CHỮ ƠI !
Chữ ơi có tự bao giờ ?
Mà bao phép lạ tình cờ hiện ra.
Quê hương, trời, đất bao la,
Nhờ qua “Cái Chữ” mà Ta hiểu Mình.
Bâng khuâng, chạng vạng, chùng
chình,
Chòng chành, chấp chới, lung linh,
rạng ngời,
Rừng xanh, hải đảo, trùng khơi,
Cây đa, bến nước, mây trời, gió
mưa,
Đồng quê, cấy, hái, cầy, bừa,
Tình yêu rạo rực, say sưa, mặn nồng…
Ngắn, dài: mấy chữ, đôi dòng,
Bao nhiêu góc khuất trong lòng lộ
ra.
Cho Mình thấu hiểu đời Ta,
Cho ta được biết bao la mộng đời
Àu ơ! Cún hởi! Cu hời!
“Cái Chữ” dịu ngọt trong lời Mình ru…
TNT – Try Nitro
Toluen
(Thuốc nổ chưa có ngòi)
Người tình ngớ ngẩn của: “Cái Chữ”
Còn vô vàn những ngẫm suy về “Cái Chữ” xin các bạn cứ tung hê tưng bừng cảm xúc để lòng mình chạng vạng chơi
vơi nhé !
Cháu gái lại được bóc tem trang này của chú rồi. Cháu đã đọc thơ chú Toàn Thắng nhiều lần mà giờ đọc lại vẫn thấy bồng bềnh chơi vơi chú ạ.
Trả lờiXóaCẢM ƠN HOA MUỐNG BIỂN NHA !
Trả lờiXóaChú ơi, cháu đã gửi cho chú 2 thư qua gmail nhưng chú nói chưa nhận được nên cháu chuyển tiếp lại rồi đó chú ạ.
Trả lờiXóaNhận được rồi cháu ạ !
XóaChú ơi...cháu gái rất thích cái biển chú Toàn Thắng thiết kế kỉ niệm cho cháu trong ngôi nhà blogspot. Cảm ơn chú đã giúp cháu sửa sang lại ngôi nhà trở nên đẹp hơn. Cháu rất vui chú ạ.
Trả lờiXóaĐã ngoại lục tuần xuân vẫn say Tuổi Thu gió Bấc lửa phây phây Trằn trọc chòng chành trong chăn ấm Làng Ảo bến Mơ sẽ có ngày
Trả lờiXóa