CÓ TÂM
VÀ CHỮ TÂM
TÁC NGHIỆP
I - XÊ BỊ ẨM
Nhiều người hỏi tôi như thế này:
“Sao không thấy chú chụp hình lãnh đạo?
Nhiều ảnh đẹp sao không gửi báo
Cho bàn dân thiên hạ cùng xem?...”
Xin trả lời và cảm tạ câu khen:
Khi tổ quốc đang chiến tranh khốc liệt,
Lãnh đạo quên mình xông pha tiền tuyến,
Không thấy ai hỏi giấy phép chụp hình.
Cán bộ, nhân dân thắm thiết, thân tình.
Chụp nhân dân là có hình lãnh đạo.
Khi đất nước đã no cơm, ấm áo,
Mỗi lần cán bộ đến thăm dân,
Mọi nẻo đường dày đặc công an,
Không có giấy, đừng vào khu vực cấm.
Nghệ sĩ đang chỉnh trang tầm ngắm,
Mấy vị dân phòng, bảo vệ quát rất to:
“Anh là ai mà lại dám tò mò?
Có giấy tờ gì không mà chụp hình lãnh đạo?”.
Ngày quốc giỗ hay những ngày lễ hội,
Lý lịch ba đời xem xét kỹ càng,
Vinh dự lắm mới được phép đàng hoàng,
Vào vùng cấm để chụp hình cán bộ.
Đời nghệ sĩ càng thêm nhiều nỗi khổ,
Mới nhất là: “Không được tự do
Mỗi lần chụp hình các vị quan to…”.
Còn vì sao ảnh tôi không gửi báo?
Xin thưa rằng: “Nơi miếng cơm manh áo
Của các nhà ký giả được cấp bằng,
Dù tấm hình chụp lỗi vẫn cứ đăng,
Bất khả kháng mới dùng hình cộng tác…”.
Xin kể thêm chuyện gần đây nhất:
Đại lễ ngàn năm văn hiến Thăng Long-…
Giấy tờ đủ đầy đằng tả, thong dong,
Tôi chững chạc bước vào vùng cấm địa.
Mấy lượt rào ngăn, mấy hàng bảo vệ,
Ngó nghiêng, xét hỏi rất nghiêm minh,
Mới được tự do ghi lại tấm hình
Có gương mặt “những người đày tớ”.
Ra vẻ ta đây, về khoe với vợ.
Chép miệng cười: “Trên vô tuyến thiếu gì!!!”
Chuyện của tôi xin chớ cười khì
Nghệ sĩ nhiều khi: “I – xê bị ẩm…”.
HAI "ĐẦY TỚ TRUNG THÀNH CỦA NHÂN DÂN"
BÊN CÁC NHÀ SƯ CỦA NHÂN DÂN
BẮT DÁNG
GHI HÌNH LƯỢM TIN
KHOẢNH KHẮC XUẤT THẦN
“Sao không thấy chú chụp hình lãnh đạo?
Nhiều ảnh đẹp sao không gửi báo
Cho bàn dân thiên hạ cùng xem?...”
Xin trả lời và cảm tạ câu khen:
Khi tổ quốc đang chiến tranh khốc liệt,
Lãnh đạo quên mình xông pha tiền tuyến,
Không thấy ai hỏi giấy phép chụp hình.
Cán bộ, nhân dân thắm thiết, thân tình.
Chụp nhân dân là có hình lãnh đạo.
Khi đất nước đã no cơm, ấm áo,
Mỗi lần cán bộ đến thăm dân,
Mọi nẻo đường dày đặc công an,
Không có giấy, đừng vào khu vực cấm.
Nghệ sĩ đang chỉnh trang tầm ngắm,
Mấy vị dân phòng, bảo vệ quát rất to:
“Anh là ai mà lại dám tò mò?
Có giấy tờ gì không mà chụp hình lãnh đạo?”.
Ngày quốc giỗ hay những ngày lễ hội,
Lý lịch ba đời xem xét kỹ càng,
Vinh dự lắm mới được phép đàng hoàng,
Vào vùng cấm để chụp hình cán bộ.
Đời nghệ sĩ càng thêm nhiều nỗi khổ,
Mới nhất là: “Không được tự do
Mỗi lần chụp hình các vị quan to…”.
Còn vì sao ảnh tôi không gửi báo?
Xin thưa rằng: “Nơi miếng cơm manh áo
Của các nhà ký giả được cấp bằng,
Dù tấm hình chụp lỗi vẫn cứ đăng,
Bất khả kháng mới dùng hình cộng tác…”.
Xin kể thêm chuyện gần đây nhất:
Đại lễ ngàn năm văn hiến Thăng Long-…
Giấy tờ đủ đầy đằng tả, thong dong,
Tôi chững chạc bước vào vùng cấm địa.
Mấy lượt rào ngăn, mấy hàng bảo vệ,
Ngó nghiêng, xét hỏi rất nghiêm minh,
Mới được tự do ghi lại tấm hình
Có gương mặt “những người đày tớ”.
Ra vẻ ta đây, về khoe với vợ.
Chép miệng cười: “Trên vô tuyến thiếu gì!!!”
Chuyện của tôi xin chớ cười khì
Nghệ sĩ nhiều khi: “I – xê bị ẩm…”.
HAI "ĐẦY TỚ TRUNG THÀNH CỦA NHÂN DÂN"
BÊN CÁC NHÀ SƯ CỦA NHÂN DÂN
BẮT DÁNG
GHI HÌNH LƯỢM TIN
KHOẢNH KHẮC XUẤT THẦN
THÁNG 10/2010
NGƯỜI ĐẤT TỔ HOANG SƠ - TNT
NGƯỜI ĐẤT TỔ HOANG SƠ - TNT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]